Review “ Anh hận anh yêu em” - Tiểu Hài Tử Ngươi Đến Đây













4 tiếng tôi đã hoàn thành bộ truyện của Tiểu Hài Tử Ngươi Đến Đây : " Anh hận anh yêu em". Đây là lần thứ 2 tôi đọc bộ truyện này cũng đưa ra huyết sách cày cái review cho chị Dục đây.

Mở đầu với tên tác phẩm trước : Anh hận anh yêu em"  vậy rốt cuộc là tại sao Hình Khải không hận Hình Dục mà lại hận tình cảm của anh dành cho cô. Cũng như trong "Nhân Sinh Nếu Như Lần Đầu Gặp Gỡ" Tam thiếu đã nói với Tần Tang như này " kẻ nào nói lời yêu trước chính là nô lệ của tình yêu" phải nô lệ của tình yêu là thứ thấp kém nhất trên đời, nó khiến ta phải từ mọi bỏ kiêu hãnh chỉ mong yêu và được yêu. Cho nên Hình Khải chỉ có thể hận cái tình yêu mà anh dành cho Hình Dục, cái mà khiến anh tự hạ thấp mình hỏi cô có yêu anh không, phải tự dằn vặt suốt 13 năm trời chờ đợi câu nói " em yêu anh" của cô. Trong tình yêu, đối phương chính là cả thế giới của mình, thử hỏi mấy ai can đảm phủ nhận nhân sinh đó. Lỗi không phải ở trái tim bằng sắt của Hình Dục mà hận ở tình cảm của anh cho cô. 

Hình Khải là nhân vật chủ yếu được khai thác tâm lí từ lúc còn là đứa trẻ 12 tuổi bóc đồng đến người đàn ông chín chắn thành công trong sự nghiệp. Anh từ thời điểm ghét Hình Dục muốn cô biến mất cho đến không thể sống thiếu cô. Anh hận tình yêu anh dành cho cô, cũng yêu cô tha thiết cái vòng lẩn quẩn này lặp đi lặp lại xuyên suốt câu chuyện. Đúng như Phó Gia Hào nói " chỉ có Hình Khải mới can đảm yêu Hình Dục" 

Phải Hình Khải ghét người bảo mẫu như cô, chắt chiu từng đồng, nghiêm túc , khắc khe. Anh Hình Khải ngỗ ngược, quậy phá, ăn chơi lêu lõng là con người mà cả Hình Phục Quốc và người ngoài thấy, nhưng qua con mắt tinh tường của Hình Dục, cô lại thấy trong anh là một cậu nhóc cô đơn, cái vỏ bên ngoài chỉ là bức tường thành che đậy tâm hồn khao khát tình yêu từ gia đình của anh. Cô Hình Dục lớn trong hôn nhân lừa dối của bố mẹ, chứng kiến thi thể của hai người, từ lâu đã không biết hỉ nộ ái ố là gì rốt cuộc cũng chỉ là khát khao tình thân. Hai con người, hai mảnh đời, một số phận. 

Từ khoảng khắc Hình Dục đâm vào xe của Hình Phục Quốc, cuộc đời của cô đã thay đổi. Cô không còn là An Diêu nữa mà là vị hôn thê của Hình Khải, nhiệm vụ của cô là phải uốn nắn, dạy dỗ " ông chồng" thiếu đạo đức trầm trọng của mình. Quá khứ đau thương, một thân phận mới, tất cả đã xoá bỏ đi một An Diêu hoạt bát ngày nào, mà thay vào đó là một Hình Dục ít nói, sống nội tâm , làm việc chẳng khác nào  một cỗ máy. Đây là nữ chính khiến tôi phẫn uất và hoang mang nhất. Không biết là cô yêu hay ghét, nhiều hay ít, cũng may là tác giả để lại quyển
 nhật kí chứ nếu không tôi cũng chết vì nghẹn mất. 

Thử hỏi một con người coi trời bằng vung như Hình Khải thì ai có thể thu phục anh được ngoài một Hình Dục lãm đạm, lạnh lẽo. Ai có thể khiến cho Hình Khải đầy kiêu hãnh về bản thân vì hứng thú trước cơ thể của cô mà cố gắng học tập mong được 85 điểm, (mặc dù chỉ được 84.5 nhưng cô vẫn hoàn thành lời hứa). Ai có thể khiến cho một Hình Khải lúng túng trong mưa, lật tung bãi rác tìm đôi giày rách của cô, rồi vì lời hứa sẽ tìm ra mà chạy khắp thành phố mua đôi giày y hệt. Theo tôi thì đây có lẽ là lúc mà hai bên phải lòng đối phương. Họ yêu thương nhau theo cách riêng của họ nhờ vậy mà kết cấu nên câu chuyện tình yêu điên rồ nhất, gây phẫn uất nhất :)))  Vậy thì tình yêu của họ làm cách nào mà chớm nở. Theo tôi thì thứ tình cảm đó bắt đầu từ khoảng khắc Hình Khải thấy Hình Dục vì một đôi giày cũ kĩ mà dường như đánh mất lí trí, từ khoảng khắc Hình Khải giữ lời hứa của mình với cô nhất định sẽ tìm lại đôi giày đó. Đối với khúc gỗ Hình Dục - một người vốn chẳng tin vào những điều hứa hẹn đã bị đốn ngã. 

Tình yêu của họ vốn không hề sai, chỉ là thể hiện không đúng cách. Khi Hình Khải còn nhỏ thì suy nghĩ của Hình Dục đã trưởng thành, khi Hình Khải chín chắn thì Hình Dục đã già, đáng tiếc cô quá hiểu sự đời, giá như mà cô trẻ con một ít, năng động một ít liệu bọn họ có lãng phí 13 năm không. Nhưng liệu một Hình Dục như vậy có khiến cho anh động lòng. Thực tế thì không có giả thiết, càng không có giá như. Một Hình Khải bồng bột thay bạn gái như thay áo, một Hình Khải vì muốn thử Hình Dục mà sẵn sàng qua lại với An Dao - bạn thân của cô, vì muốn cô tức giận mà lập tức đính hôn cùng người con gái khác. Một Hình Dục sợ yêu, sợ đau khổ, sợ tổn thương, sợ chia lìa, sợ tất cả mọi thứ mà không dán đối mặt với tình cảm của bản thân, đành giao phó cho thời gian, cho sự trưởng thành của Hình Khải. Đôi bạn trẻ này vô tình gầy dựng nên những hiểu lầm, thử thách trái tim dũng cảm của con dân :)) Thử hỏi đây là cách thể hiện tình yêu ư ?

Nhiều người có quan điểm cho rằng Hình Dục thật quá đáng, hết lần này tới lần khác chà đạp, phủ bỏ trái tim, tình cảm của Hình Khải. Nhưng đã bao giờ bạn thử đứng vị trí của Hình Dục và cảm nhận chưa? Mang thân phận là con cháu của cán bộ cấp cao. Mọi hành động, việc làm, đi, đứng, ngủ, nghỉ của cô đều bị mọi người nhòm ngó. Đã vậy còn bị Hình Khải khinh thường gọi thì đến, đuổi thì đi, thật không biết trái tim lãm đạm của cô là tốt hay xấu đây ? Mặt khác, vị hôn phu trên thay bạn gái như áo, hằng ngày diễn trò ân ân ái ái, tình chàng ý thiếp trước mặt. Hình Khải anh lấy đâu ra tư cách mà quản cô, lấy đâu ra tư cách bảo cô phải yêu thích anh. Một con người như Hình Khải lấy cớ gì bảo Hình Dục phải tin tưởng những lời anh nói trong khi cô là người chứng kiến những cuộc tình thề non hẹn biển của anh rồi kết thúc cũng chỉ là người con gái tự chuốc lấy đau thương. Mặc dù tôi không có quá nhiều tình cảm cho cô nhân vật này, nói đúng hơn là lối suy nghĩ cổ quái của cô nhưng tôi thông cảm và thấy hiểu cho nỗi thống khổ của cô. Mọi người chỉ nhìn thấy được cái tình, cái đau lòng của Hình Khải mà mấy ai cảm nhận được sự bất lực của Hình Dục khi thấy anh và An Dao ân ái, để rồi chỉ có nuốt ngược nước mắt vào lòng, trách ai bây giờ " tự làm mình ngã rồi tự khóc" chỉ biết trách bản thân quá vô dụng. Biết là cô cũng sợ hãi, sợ Hình Khải không thật lòng yêu thương cô nhưng mà chỉ cần đừng suy nghĩ kiểu tự ngược bản thân mình như vậy thì hai người có lãng phí thời gian như vậy không 

Không biết bao nhiêu lần mà cô nữ chính này chính là làm mình tức ói máu nha. Gì mà tới nhà khuyên giải An Dao khi cô bỏ nhà đi may là cuối cùng cô cũng cho An Dao một bạc tai, ây da đáng lẽ phải hai bên má, nhưng mà thôi kệ coi như Hình Dục cô cũng an ủi tôi phần nào.

Rồi cuối cùng nữ chính cổ quái cũng bị thương, thiệt hết nói nổi Hình Khải lại đau khổ thêm lần nữa. Đôi lúc tôi cũng tự hỏi có phải Hình Dục sinh ra trên đời mang sứ mệnh phải đày đoạ Hình Khải hay không. Nhìn cảnh anh bất lực ôm lấy Phó Gia Hào mà hai gò má tôi nóng hổi. Rồi nhìn người đàn ông kiêu hãnh như anh khóc khi nghe tin Hình Dục tỉnh lại, khi anh khóc khi biết cô đã nhớ lại. Kết thúc truyện là OE và HE theo tôi nghĩ là vậy. HE ở điểm cuối cùng hai người cũng bên nhau, Hình Dục cũng hết tự ngược, may thay nếu không tôi đã bảo bác sĩ mở một cuộc cấp cứu bổ não cô ra xem trong đó có gì rồi. OE ở điểm khiến mọi người hoang mang là cô đã nhớ lại hay chưa, Hình Khải có đi công tác hay không. Tôi nghĩ đây là kết truyện hợp lí và thích hợp nhất cho chuyện tình biến thái của hai nhân vật này rồi. Cũng như câu "tình đẹp nhất là tình đơn phương" truyện hay nhất là truyện còn dang dở. Nguyện vọng của tôi nhỏ nhoi lắm chỉ mong sao cho kiếp sau Hình Dục chị đừng suy nghĩ cổ quái như vậy nữa, nếu không lại làm khổ nam chính nào nữa đây hihi. 
                       HẾT 


"Em có thể dành cho anh cái ôm yêu thương của người thân hoặc nụ hôn của người tình. Ít nhất trong cuộc đời này của anh có một người con gái như em, lặng lẽ yêu anh, anh không cần phải có trách nhiệm với người con gái này, nhưng người con gái này, nguyện mãi mãi ở bên anh. Người con gái này, có thể lắng nghe tâm sự của lòng anh, giải tỏa tâm tư cho anh, quan tâm đến anh. Còn anh, không cần lo lắng cân nhắc cái gì nên nói cái gì không nên nói. Đúng không? Thậm chí, người con gái này vì anh, có thể làm tổn thương bất kì ai, đương nhiên bao gồm cả bản thân cô ấy."

"Tiểu Dục, anh muốn em làm vợ anh, ngoài em ra, anh chẳng có cảm xúc đối với bất kì cô gái nào. Cho dù con đường phía trước có dài tới đâu, cho dù em còn sống được mấy năm nữa, thì anh cũng chỉ cần tình yêu của em mà thôi.
Cho dù xảy ra chuyện gì, hãy nhớ rằng anh yêu em biết bao, xin đừng rời xa anh, nếu không hơi thở của anh cũng sẽ vì thế mà ngừng lại."


" Lựa chọn của anh chỉ có thể là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn"

Nhận xét